-->
Hôm nay tình cờ đọc một bài viết về "Café đắng ", thấy một cái gì đó đồng cảm và có lẽ bây giờ tôi mới rút ra một điều vô cùng đơn giản “Trong ly cà phê có hương vị của cuộc sống” ,"Cà phê đắng & dư vị cuộc đời… ".



Tôi đến với Cafe cũng từ rất lâu rồi ,bởi tôi lớn lên ở cái xứ sở được mệnh danh "Vùng đất bazan màu mỡ với bạt ngàn rừng Cafe " lúc đầu cũng chỉ là mục đích hết sức giản đơn uống cafe như một thứ nược uống gải khát.Có nhiều người thích uống thứ Cafe pha hòa tan hay thêm chút sữa hoặc đường cho nó ngọt cho dễ uống ,có lẽ để tránh đi vị đắng của Cafe,đặc biệt tôi thấy nhiều người Sài Gòn uống cafe với cái ly bự bự và nhiều đá ,nhiều sữa ,nhiều đường uống như để đã khát vậy,chứ không phải uống để cảm nhận hương vị của cafe.Thế nhưng mọi người lại không quan tâm đến vị đắng và chát sau khi vị ngọt tan đi mà chỉ chú ý đến cái vị ngọt "tạm thời "của sữa và đường mang lại.Còn tôi,tôi có vẻ khác với nhiều người,tôi không thích uống thứ cafe pha sữa bởi tôi nhận thấy cafe pha sữa dường như nó mất đi mùi vị đặc trưng của cafe mang lại,tôi thích uống thứ cafe không đường đen đen và đặc đặc ,có vậy tôi mới tận hưởng được thứ cafe "thứ thiệt".Đến khi là sinh viên và bắt đầu có cuộc sống dần tự lập ở cái mảnh đất Sài Gòn này , tôi có vẻ tiến xa hơn một chút ,ngoài uống cafe để giải khát,thưởng thức dư vị của cafe, nó còn là nhu cầu để mang lai cho tôi những giây phút thư giãn,những phút nhìn lại mình,...


.Nhưng có lẽ tới tận bây giờ tôi đã nhận thấy một điều gì đó khác biệt mà Cafe mang lại. Tuổi trẻ đôi khi bồng bột, nhưng chính điều bồng bột,suy nghĩ chưa được chín chắn ấy đã mang lại cho tôi một niềm đam mê, một thói quen ăn sâu vào tiềm thức. Cái cảm giác vị đắng của cafe đen không đường thật khó tả. Một cảm giác se se nơi đầu lưỡi, một luồng điện chạy thẳng lên đỉnh đầu ngay khi nhấp ngụm cafe đắng .Với tôi, vị đắng cafe đã làm tôi nhận thấy một điều vô cùng đơn giản:" vị ngọt còn đọng lại mãi sau những đắng cay đã qua đi!" Và dư vị ngọt ngào đó khiến người ta cảm thấy ngất ngây. Đó có lẽ là lý thuyết cuộc đời mà tôi học được từ cafe đắng. Trong đời ai cũng thế, chiêm nghiệm về những thất bại luôn mang cho ta bài học tốt. Nhưng khi bắt đầu đứng lên, dù để làm lại điều mà bạn đã thất bại hay để bắt đầu làm điều gì đó khác, bạn hãy chuẩn bị cho mình lòng nhiệt tình và tự tin mới mẻ. Đừng lặp lại những sai lầm cũ, và cũng đừng đắng cay mãi về những đau khổ cũ, tất cả đã qua rồi.

(Theo nhà giáo Đinh Thị Minh Vân)

Share this:

Show Disqus Comment Hide Disqus Comment

Disqus Comments